Không biết đã qua bao lâu sau, Lục An dần dần thức tỉnh. Hắn cảm thấy toàn thân vô cùng mệt mỏi, dường như ngay cả cử động cũng không được. Đầu cũng rất đau đớn, căn bản không thể suy nghĩ được gì. Cứ như vậy lại qua một lát, cơn đau mới dần dần dịu đi, thân thể cũng có một tia lực lượng, có thể khiến hắn mở mắt ra. Mở mắt ra, là một thế giới rực rỡ chói mắt. Thế giới này tràn ngập quang mang bảy màu rực rỡ, như vô số loại mực nước màu sắc trộn lẫn vào nhau, hòa lẫn lẫn nhau, nhưng lại hoàn toàn tự nhiên, vô cùng hài hòa. Tất cả màu sắc ở đây đều đang chậm rãi di chuyển, màu sắc dường như cách Lục An đặc biệt xa, khiến hắn có thể nhìn thấy toàn cảnh. Nhưng lại đặc biệt gần, dường như chạm tay là tới. Lục An cố gắng khôi phục lại sự khống chế đối với thân thể, ký ức dời sông lấp biển ập đến, Lục An rất nhanh nhớ lại tất cả. Cô Nguyệt! Cô Nguyệt đâu?! Lục An không để ý đau đớn, vội vàng xoay người nhìn bốn phía, nhưng cái nhìn thấy chỉ có vô số màu sắc mực nhiễm, trừ cái đó ra không có gì cả. "Cô Nguyệt..." Lục An muốn gọi, nhưng phát hiện cổ họng của mình vô cùng khàn khàn, căn bản không thể gọi thành tiếng. Trong tình huống này, Lục An chỉ có thể khiến mình trước tiên khôi phục, mới có thể đi tìm người. Cho nên Lục An yên lặng ở tại nguyên chỗ, điều động hắc ám trong cơ thể, thôn phệ lực lượng xung quanh để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952078/chuong-5325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.