Bốp! Hai người đứng vững trên mặt đất, lập tức nham thạch lạnh như băng xuyên qua đế giày truyền đến, khiến Cô Nguyệt khẽ nhíu mày. Lục An không sợ lạnh, nàng thì quả thật có chút sợ, cũng chỉ có thể gia tăng Minh Nguyệt lực, bảo vệ chính mình. Lục An ngồi xổm xuống, dùng bàn tay trực tiếp chạm vào mặt đất. Những cục đá và hạt cát trên mặt đất đều vô cùng lạnh lẽo, cũng vô cùng cứng rắn. Lục An dùng bàn tay vỗ vỗ, không khỏi nhíu chặt mày. "Thật cứng rắn." Lục An nói, giọng rất trầm. Cô Nguyệt khẽ giật mình, giơ chân bước lên mặt đất, nhưng lại chỉ để lại mấy dấu chân chồng lên nhau trên mặt đất, không khỏi ngẩn ra. "Quả thật rất cứng." Cô Nguyệt nói, "Với thực lực của chúng ta, e rằng không có khả năng phá hủy đại địa này trên diện rộng." Lục An gật đầu, nhưng dù vậy hắn cũng phải thử một chút. Hắn trước tiên phóng thích cảm giác, đồng thời trực tiếp phóng thích Hắc Ám cảm giác, nhanh chóng thẩm thấu xuống phía dưới đại địa! Giai đoạn đầu thẩm thấu còn coi như thuận lợi, nhưng rất nhanh, Lục An lại đột nhiên gặp phải trở ngại, bức bách Hắc Ám cảm giác dừng lại! Lục An lập tức giật mình! Đây đại khái là dưới đất khoảng vạn trượng, vậy mà lại có loại lực lượng này, có thể ngăn cản Hắc Ám sao? Giống như mặt biển, giống như mây mù, loại lực lượng này trực tiếp ngăn cản Hắc Ám ở bên ngoài! Cho dù Hắc Ám cưỡng ép thẩm thấu, cũng như trâu đất xuống biển, không thấy tăm hơi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952055/chuong-5302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.