Lục An nhìn thê tử, lộ ra nụ cười. Hắn biết thê tử là người rất kiêu ngạo, thê tử không phải là so sánh với người bên cạnh, cũng không chỉ so sánh với Tinh Hà. Nàng thậm chí không so sánh mình với người cùng một thời đại, mà là so sánh với người trong dòng chảy lịch sử. Đúng như câu nói tiền bất kiến cổ nhân, hậu bất kiến lai giả, cường giả chân chính đều phải so sánh với cường giả trong lịch sử. “Chúng ta nhất định sẽ mạnh hơn.” Lục An nghiêm túc nói. “Hi vọng như vậy.” Phó Vũ khẽ cười, nhìn phu quân nói, “Trong yến tiệc Khương thị đã nói gì?” Mãi cho đến bây giờ Lục An mới bình tĩnh lại, ngoài di vật của mẫu thân ra thì hắn vẫn chưa nói gì. Hắn lập tức kể hết tất cả những chuyện đã xảy ra trong yến tiệc, không bỏ sót chi tiết nào. Phó Vũ lắng nghe, việc lôi kéo trước đó thì không có gì đáng nói, nhưng cuộc nói chuyện và nội dung giữa Khương Gia Điềm và Lục An thì có chút ngoài ý muốn. “Ngươi nói bọn họ có phải cố ý hại ta không?” Lục An nói, “Ta không đồng ý với bọn họ, nghĩ rằng sẽ trở về thương lượng với nàng.” Phó Vũ suy tư, Khương thị làm chuyện này quả thật kỳ lạ. Nhưng nếu nhất định phải nói Khương thị có ý đồ khác thì cũng không nhất định, dù sao Huyền Băng Tinh đối với Khương thị mà nói quả thật rất trọng yếu. Sau khi suy tư, Phó Vũ nói, “Rất nhiều chuyện đối phương nghĩ thế nào không trọng yếu, trọng yếu là chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4952016/chuong-5263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.