Đại đạo ẩn trong mệnh, Sinh tử không thành đôi. Thế giới đều hư vọng, Vạn vật như bụi sáng. Bài "Tứ Chủ Tác" này lập tức xuất hiện trong thức hải của Phó Vũ, nếu bốn vị tộc trưởng năm đó vừa hay ở trên một ngôi sao trời nào đó trong Hãn Vũ này, bị cuốn vào thế giới kì lạ này, thì việc có thể làm ra bài thơ này cũng không kỳ quái. Chí ít, câu thơ cuối cùng này có thể tương ứng với quang cảnh trước mắt. Phó Vũ cũng biết, rất có thể nó miêu tả chính là cảnh tượng mà mình nhìn thấy. Mặc dù hai câu "Đại đạo ẩn trong mệnh" và "Thế giới đều hư vọng" hiện tại cũng có thể liên hệ với thế giới này, nhưng Phó Vũ không muốn qua loa như vậy. Hơn nữa, cho dù là câu cuối cùng, Phó Vũ cũng không vội vàng đối ứng. Dù sao, dựa theo thứ tự của bài thơ này, câu "Vạn vật như bụi sáng" nằm ở cuối cùng, hẳn là lời cảm khái cuối cùng mới đúng. Phó Vũ di chuyển về phía trước, cảnh tượng quanh thân cũng không ngừng biến hóa. Đã đến thì an, Phó Vũ không có khả năng cứ thế tay không mà về. Càng quan trọng hơn là, nàng căn bản không biết thế giới này xuất hiện như thế nào, nàng cũng không cho rằng sự xuất hiện của thế giới cấp bậc này là khả khống. Rất có thể nó chỉ xuất hiện vào những thời điểm cố định, nàng lo lắng bỏ lỡ lần này, lần tiếp theo không biết phải mất bao lâu mới có thể gặp lại. Vút! Phó Vũ phi hành cực nhanh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951951/chuong-5198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.