Phó Vũ quả thật không để ý tới những người này, cũng quả thật rất khinh thường những người này. Nếu như Lục An đối mặt với ba người cùng cảnh giới, quả thật có tự tin đánh bại tất cả kẻ địch, nhưng sẽ không khinh thường. Phó Vũ thì khác, nàng là thật sự khinh thường. Cho dù trong quá trình tác chiến nàng sẽ không phạm sai lầm, nhưng vẫn là dùng ánh mắt bễ nghễ mà chiến đấu với những người này. Thái độ của Lục An đối với kẻ địch là chúng sinh bình đẳng, thái độ của Phó Vũ là cao cao tại thượng, mà đây chính là điểm khác biệt lớn nhất trong chiến đấu của hai người. Phó Vũ quan sát những núi cao trùng điệp này, nhưng đáng tiếc là, cho dù nàng nghĩ thế nào, làm sao liên hệ, làm sao để tái cấu trúc cảnh tượng nơi đây, nhưng vẫn không tìm thấy mối liên hệ nào. Điều này khiến Phó Vũ không thể không cảm thấy ngưng trọng. Hiện tại một chút manh mối cũng không có, rất có thể sẽ một mực không có manh mối. Bị vây ở đây mấy ngày thậm chí mười mấy ngày đều có khả năng, đến lúc đó người Linh tộc liền thật sự sẽ đến viện binh, khiến nàng lâm vào nguy nan chân chính. Đương nhiên, tình huống nghiêm trọng nhất là những người này đến Vô Bi tinh là có hạn chế thời gian. Khi trong hạn chế thời gian không trở về, liền sẽ tự động cho rằng có vấn đề, từ đó phái người đến điều tra. Mặc dù nghĩ những điều này không có tác dụng gì, nhưng Phó Vũ biết thời gian cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951770/chuong-5017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.