Trong đình viện, Phó Vũ đơn giản kể lại chuyện đã xảy ra. "Cho nên, ta muốn đi Linh Tinh Hà." Phó Vũ nói. "..." Sắc mặt Phó Mộng đã trở nên hoàn toàn tái nhợt. Con gái là cốt nhục ruột thịt của mình, nàng cũng chỉ có một đứa con gái. Đây đương nhiên không phải là không thể có thêm con, mà là bởi vì nàng sợ có đứa con thứ hai, sẽ chia sẻ tình yêu dành cho con gái. Phó Mộng vô cùng vô cùng yêu con gái mình, con gái chính là mạng của nàng. Bây giờ con gái muốn đi Linh Tinh Hà, giọt nước mắt to như hạt đậu lập tức từ trên mặt nàng trượt xuống, thậm chí chính nàng cũng không phát giác ra. Nhìn dáng vẻ của nương thân, lòng Phó Vũ run lên. Chỉ là, lúc này nàng cũng không biết nên nói cái gì, nhất thời không cách nào mở miệng. Nước mắt không ngừng trượt xuống, căn bản ngăn không được. Phó Mộng lúc này mới vội vàng đưa tay lau đi, thân là mẫu thân, nàng không thể để con gái nhìn thấy sự yếu đuối của mình. "Không đi không được sao?" Phó Mộng giọng nói run rẩy hỏi, "Không có biện pháp nào khác sao?" "Không có." Phó Vũ nói, "Ta nghĩ không ra." "Đi rồi, kết quả tốt nhất là gì?" Phó Mộng lại hỏi, "Có khả năng đem Lục An mang về không?" "..." Phó Vũ lắc đầu, nói, "Không có khả năng." "Vậy ngươi tại sao còn muốn đi?" Phó Mộng nghẹn ngào nói. "Bởi vì ta cho rằng nàng sẽ đưa ra điều kiện." Phó Vũ nói, "Vốn là nàng đưa ra dùng mười năm của Lục An đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951720/chuong-4967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.