Trong khách đường, Lý Bắc Phong quả thật rất quan tâm tình hình của Lục An. Bất cứ ai cũng không thể cứ thế từ bỏ Lục An, dù cho đã tuyên bố ra bên ngoài rằng Lục An không thể tu luyện nữa. Dù sao trước trận chiến ở Phương Thiên Hỗn Giới, Lục An là người được hai tinh hà để ý nhất, dù sao người còn chưa chết, sao có thể nói bỏ là bỏ? “Hồi bối, là không thể tu luyện, không có thay đổi.” Lục An thành thật nói. “Ai…” Lý Bắc Phong hít sâu một cái, thở dài nói, “Nhân sinh vô thường, nhưng ngươi tuyệt đối đừng từ bỏ. Bây giờ có thể khiến ngươi không thể tu luyện, nói không chừng khi nào nhân sinh lại xảy ra biến cố, không chỉ khiến ngươi có thể tu luyện, thậm chí thiên phú còn tiến thêm một bước.” “Vâng, vãn bối ghi nhớ.” Lục An nói. Lý Bắc Phong nhìn Lục An, trải qua nhiều chuyện như vậy hắn cũng biết tính cách của Lục An. Người này nhìn như không sắc bén, không cố chấp, một bộ dáng an an tĩnh tĩnh. Nhưng thường thì những người im lặng làm việc, không giỏi ăn nói như vậy, mới càng kiên định. Rất nhanh, thủ hạ liền mang danh sách tới. Lý Bắc Phong đưa nó cho Phó Vũ, nói, “Gần ngàn năm, tất cả những người mất tích đều ở trong danh sách này.” Phó Vũ nhận lấy danh sách, vừa xem vừa hỏi, “Không có che giấu gì chứ? Ví dụ như phạm lỗi lớn, âm thầm truy tra, những người không có trong danh sách mất tích?” “Cái này ngươi yên tâm, tuyệt đối không có, đều ở trong danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951698/chuong-4945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.