Thấy bức họa Lục An đưa tới, Vĩnh An Lâu chủ không khỏi hơi ngẩn ra. Mà khi nhìn thấy đôi nam nữ trong bức họa, ánh mắt Vĩnh An Lâu chủ lập tức thay đổi! Cho dù biểu cảm không thay đổi, chỉ là ánh mắt thay đổi, nhưng cũng căn bản không thoát khỏi đôi mắt vẫn luôn quan sát. Đôi mắt đen của Lục An luôn nhìn chằm chằm vào mắt Vĩnh An Lâu chủ, sự thay đổi hoàn toàn bị bắt được. Nhận ra! Ít nhất đã gặp qua! Lục An không nói gì, mà là yên lặng chờ đợi câu trả lời của đối phương. Cho dù nói hay không nói, quyền lực đều nằm trong tay đối phương, ít nhất bây giờ là như vậy. Nhưng nếu đối phương thật sự không nói, lần sau đến hỏi nàng sẽ không phải là mình, mà là người của Phó thị. Với tính cách của thê tử, đến lúc đó liền không phải do nàng không nói nữa. Vĩnh An Lâu chủ không trực tiếp trả lời, mà là nhìn về phía Lục An, hỏi: "Không biết Cao công tử bức họa này từ đâu mà có? Lại vì sao muốn hỏi thăm hai người này?" Lời này vừa nói ra, chính là thừa nhận đã nhận ra hai người này, nếu không trực tiếp phủ nhận là được. "Ta là đến để giao dịch, chỉ cần Vĩnh An Lâu chủ nói cho ta tin tức, hai kiện bảo vật này liền thuộc về ngươi. Còn về vấn đề của ngươi, ta nghĩ ta không cần thiết phải trả lời." Lục An nói, "Ta bán, ngươi mua, chỉ có thế mà thôi." Vĩnh An Lâu chủ nhìn Lục An, đôi mắt đẹp không hề che giấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951665/chuong-4912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.