Nghe được lời của Lục An, sắc mặt Đinh Thấm lập tức cũng trở nên có chút cứng ngắc. Một nửa là bởi vì quả thật là lỗi của nàng, một nửa khác là bởi vì Lục An dạy bảo, thậm chí là rầy la. Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ cha mẹ rầy la nàng ra, còn chưa có người thứ ba có thể rầy la nàng. Cho dù là mấy vị huynh trưởng của nàng cũng giống như vậy, từ nhỏ đến lớn chỉ có sủng nàng, căn bản không hề rầy la nàng. Cho dù sau khi xảy ra chuyện của Lục An, mấy vị huynh trưởng cũng chưa từng trách cứ nàng, ngược lại đều là đang an ủi. Nàng vạn lần không ngờ tới, sẽ ở chỗ này bị một người ngoại tộc nói, sắc mặt nàng làm sao có thể đẹp mắt? Lục An tự nhiên nhìn ra được sắc mặt nàng không tốt, nhưng hắn không sợ chút nào, nói: "Ước pháp ba chương là chúng ta nói trước với nhau, đây còn chỉ là chuyện cơ bản nhất. Nếu như ngươi đổi ý còn kịp, chúng ta lập tức trở về phủ, hoặc là chính ngươi lưu tại nơi này, ta sẽ không phụng bồi!" "..." Biểu tình của Lục An thập phần kiên định, mà trong mắt Đinh Thấm tràn đầy băng lãnh. Hai bên giằng co, ai cũng không nhượng bộ. Đúng lúc này, tiểu nhị tới. "Rượu của hai vị tới rồi!" Tiểu nhị vui mừng hô, "Rượu Đằng Vân thượng hạng, món ăn cùng quả trái tinh mỹ nhất của chúng tôi, hai vị dùng thong thả!" Rượu và thức ăn bày đầy một bàn, sắc hương vị đều đủ. Tiểu nhị xem như là cái bậc thang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951639/chuong-4886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.