Nhìn Văn Thư Nga đi tới, trong lòng Lục An có chút ngưng trọng. Trong chín người đến đây, người Lục An muốn tránh nhất chính là Văn Thư Nga. Dù sao thì quá quen thuộc rồi, Văn Thư Nga cũng là người duy nhất trong Linh tộc biết thân phận thật của hắn. Hơn nữa, người phụ nữ này quá thông minh, quá nguy hiểm. “Chị, không sao đâu!” Văn Thăng nói, “Em muốn Cao Dương đi uống rượu cùng chúng ta!” Lục An nghe xong, lập tức trợn to hai mắt nhìn về phía Văn Thăng. “Cái này… không tốt lắm sao?” Lục An lập tức nói, “Các ngươi đều quen biết nhau, ta là người ngoài, sẽ không đi quấy rầy các ngươi nữa.” “Chúng ta là huynh đệ, tính là người ngoài gì chứ?” Văn Thăng trực tiếp phản bác, không cho phép từ chối, lại nhìn về phía Văn Thư Nga hỏi, “Chị, dẫn hắn đi không có vấn đề gì chứ?” “Vấn đề thì không có.” Văn Thư Nga trên dưới đánh giá Cao Dương, nói, “Nhưng có người ngoài, quả thật không tốt lắm, cũng có thể khiến mọi người không thể tận hứng.” “A cái này…” Văn Thăng trong lòng có chút đau đầu, hắn quả thật rất muốn dẫn Cao Dương đi uống rượu. “Đúng vậy, quên đi thôi.” Lục An cũng thuận nước đẩy thuyền, nói, “Uống rượu lúc nào cũng có thể uống, hà tất phải nóng lòng vào lúc này?” Cả hai người đều nói như vậy, Văn Thăng cũng không còn cách nào nói thêm gì nữa, chỉ có thể dựa theo ý của đại tỷ mà để Cao Dương rời đi. Ngay lúc này, lại có một giọng nói khác xuất hiện. “Sao vậy?” Ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951632/chuong-4879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.