Hai người nằm ở trên giường, dưới một cái chăn. Nghỉ ngơi tự nhiên không thể mặc quần áo bình thường, cho nên cả hai đều ăn mặc rất mỏng manh. Nhất là trong Văn minh Linh tộc, bất luận nam nữ ăn mặc đều bại lộ hơn Tiên Vực rất nhiều, đặc biệt là phụ nữ, vải vóc trên người gắn liền với mức độ tự do của nhân tính, mặc càng nhiều nhân tính càng tự do, cho nên đến lúc nghỉ ngơi, phần lớn mọi người thậm chí đều không mặc gì. Nhưng Hà Minh Tuyết vẫn được xem là người tương đối bảo thủ trong Linh tộc, mặc áo quần bó sát người. Lục An tự nhiên mặc không ít, cho dù mặc bộ này đi ra bên ngoài đi lại cũng không có vấn đề gì. Một canh giờ, cứ như vậy trôi qua. Trong khoảng thời gian đó, hai người không nói một câu nào. Mặt Hà Minh Tuyết vẫn luôn rất đỏ, nội tâm Lục An cũng rất không dễ chịu. Nhưng so sánh với đó, hắn rất yên ổn, nằm ở trên giường gần như không hề động đậy. Nhắm mắt lại, dù cho không ngủ, nhưng cũng một mực đang suy nghĩ vấn đề, không đem tin tức đặt ở trên người Hà Minh Tuyết. Trong lòng Lục An, ngày mai hoặc ngày mốt Hà Viên Viên sẽ đến hưng sư vấn tội. Nhưng mà... sự tình luôn vượt quá dự liệu của Lục An, thậm chí hướng về phía mà hắn căn bản không thể tưởng được phát triển. Hô!!! Đột nhiên một trận gió thổi qua, lập tức khiến cả hai người trên giường đều thân thể căng thẳng! Hai người lập tức quay đầu nhìn về phía gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951273/chuong-4520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.