Khương Nguyên và Sở Lê, đối với Lục An mà nói là kẻ thù lớn nhất. Mà kẻ thù lớn nhất của Lục An, cũng là kẻ thù lớn nhất của Phó Vũ. Mặc dù chán ghét, nhưng thấy hai người đến, Lục An và Phó Vũ không rời đi. Không chỉ Lục An và Phó Vũ phát hiện hai người đến, trên không trung còn có ít nhất một nửa số người chưa rời đi, cũng đều thấy Khương Nguyên và Sở Lê bay xuống, điều này thật sự quá rõ ràng. Cho nên rất nhiều người đều dừng lại, hết sức tò mò hai người này muốn làm gì, nhao nhao dừng chân nhìn lại. Vút! Khương Nguyên và Sở Lê cuối cùng dừng lại ở phía trước Lục An và Phó Vũ chưa đến năm trượng. Mặc dù đối với việc nói chuyện mà nói thì khoảng cách này đã coi là xa, nhưng Khương Nguyên và Sở Lê đều không dám đến quá gần Lục An và Phó Vũ. Lục An và Phó Vũ, có thể dễ dàng giết chết hai người. Từng trận luận bàn xem xong, dù Sở Lê không cam tâm nữa cũng chỉ có thể chấp nhận thực lực của Lục An đã càng ngày càng mạnh, càng ngày càng không thể lay chuyển. Mà Phó Vũ là Phó thị thiếu chủ, càng không phải người nàng có thể trêu chọc. Sở Lê đối với hai người này trong lòng đều có hận ý, thế nhưng... lúc này nàng không thể không buông xuống. Cầu Lục An tha thứ, đây là cơ hội cuối cùng nàng trở về bên cạnh Khương Nguyên. Khương Nguyên không nói gì, hắn chỉ dẫn Sở Lê đến gặp hai người này, hơn nữa hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951073/chuong-4320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.