Văn Thư Nga không hề phóng thích cảm nhận đi vào trong tẩm cung, đây là hành vi vô cùng vô lễ, cho nên Văn Thư Nga cũng không biết Hà Minh Tuyết có ở bên trong hay không. Lại thêm Hà Minh Tuyết thường xuyên ở bên ngoài, ngược lại, khả năng ở trong tẩm cung rất nhỏ. Sau khi giọng nói của Văn Thư Nga biến mất, không có bất kỳ hồi đáp nào, hoàn toàn tĩnh mịch. Văn Thư Nga thấy vậy trong lòng cũng vô cùng bất đắc dĩ, nàng đã đến tìm Hà Minh Tuyết nhiều lần, nhưng mỗi lần đều có kết quả như nhau, giống y đúc với tình trạng hiện tại. Đã không có người, Văn Thư Nga liền chuẩn bị rời đi. Nhưng đúng lúc này, nàng đột nhiên nghĩ đến điều gì, lại muốn phóng thích cảm nhận đi vào bên trong tẩm cung. Mặc dù điều này rất vô lễ, nhưng Văn Thư Nga lại rất muốn làm. Hơn nữa, nếu Hà Minh Tuyết không có ở bên trong tẩm cung, cũng sẽ không có ai phát hiện sự vô lễ của nàng. Sở dĩ muốn làm như vậy, là bởi vì Văn Thư Nga nghi ngờ Hà Minh Tuyết có thể đang ở ngay bên trong tẩm cung, nhưng lại không muốn hồi đáp. Ý nghĩ vừa xuất hiện, Văn Thư Nga rất nhanh chóng quyết định thử một chút. Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng hít một hơi, vừa điều động cảm nhận chậm rãi ép về phía tẩm cung, vừa lần nữa mở miệng nói: "Tiểu muội, nếu không hồi đáp thì nhị tẩu sẽ đi vào đó!" Nói rồi, Văn Thư Nga thật sự khởi hành đi về phía tẩm cung, bước lên mấy bậc thang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951044/chuong-4291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.