Phàm là con cái nhà giàu, phần lớn đều có tính khí rất lớn, hơn nữa không dễ dàng quản giáo, đây là đạo lý Lục An đã hiểu từ khi còn rất nhỏ. Hắn từng thấy quá nhiều lần con cái nhà giàu phá hoại những vật quý giá trong nhà, hoặc gây ra họa sát thân, cũng sẽ bị gia đình quở trách một trận. Nhưng cũng chỉ khi bị quở trách mới có thể yên tĩnh một lát, một khi rời khỏi sảnh đường bị quở trách thì lập tức trở lại dáng vẻ trước đó, không hề có ý chuyển biến và hối cải. Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, câu nói này phần lớn thời gian đều rất có đạo lý. Nhất là đối với những người chưa đọc nhiều sách, không có năng lực tự xét lại, thì càng gần như là chân lý. Mà Mông Lộ và Hà Hân chính là loại người này, cho dù Mông Lộ khẩu xuất cuồng ngôn bị mọi người quở trách, cho dù vì Mông Nhận mà Mông Thiên Chiêu lần nữa xin lỗi, nhưng trong lòng các nàng những điều này căn bản không phải là vấn đề. Nói chính xác hơn, là không liên quan đến các nàng. Hai người đều đi thẳng về phía Lục An, và Lục An cũng nhanh chóng phát hiện ra hai người này. Nhìn hai người đi tới, lông mày Lục An hơi ngưng lại. Hắn rất muốn giao lưu với người của các thị tộc đỉnh cấp, nhưng hai người này thì ngoại lệ, bởi vì hai người này không có bất kỳ giá trị lợi dụng nào, hắn cũng không tin hai người này có thể biết được thông tin quan trọng gì. Lục An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951010/chuong-4257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.