Lục An đứng ở trong viện, nhìn Thiên Thần trên tảng đá lớn. Sau khi chấn động trước đôi mắt của đối phương, cũng chấn động trước ngoại mạo của đối phương. Thiên Thần nhìn qua cực kỳ trẻ tuổi, chỉ riêng về ngoại mạo thì dường như không lớn hơn mấy tuổi. Lại thêm khí chất đặc biệt, căn bản không có cảm giác lão luyện của nhiều người đã sống hơn ngàn năm, thật giống như thật sự chưa đến ba mươi tuổi. Đối chọi bằng mắt kết thúc, Lục An là khách, không thể nào cứ đứng mãi ở đây không nói lời nào, liền chủ động chắp tay, mở miệng nói, "Vãn bối Lục An, bái kiến Thiên Thần." Ngữ khí của Lục An cung kính, nhưng không quá mức cung kính, chỉ là hành lễ rất bình thường của vãn bối đối với tiền bối, mà thôi. Bởi vì hắn không biết quan hệ giữa Thiên Thần và người Sương Mù Đen như thế nào, là địch hay là bạn, hơn nữa Lục An cho rằng nhìn từ ý cảnh của đối phương, chỉ sợ cũng không quá quan tâm những lễ tiết này. "Không tệ." Ngữ khí của Thiên Thần rất tự nhiên, thoải mái, nói, "Có lễ phép hơn thê tử ngươi nhiều." Lục An đã biết hiềm khích giữa thê tử và Thiên Thần, cho nên không có khả năng tiếp lời Thiên Thần, trực tiếp chuyển chủ đề, nói, "Vãn bối mạo muội quấy rầy, là bởi vì phát hiện một số bí mật không biết có thể công khai hay không, cho nên xin Thiên Thần quyết định." "Ồ?" Thiên Thần nhàn nhạt nói, "Nói đi." "Ta phát hiện một ngôi sao màu đỏ, sau khi đi vào trung ương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950958/chuong-4205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.