Lục An đang cảm thán thời gian trôi qua rất nhanh, từng màn sự việc xảy ra ở Hắc Lang thành tám năm trước phảng phất ngay hôm qua, nhưng không ngờ chuyện Liễu Lan nghĩ lại hoàn toàn khác biệt với mình. Lục An không khỏi cười một tiếng, nhìn về phía thê tử nói, "Sao vậy, không muốn gả cho ta à?" "Đương nhiên không phải." Liễu Lan biết phu quân đang trêu ghẹo mình, nói, "Phu quân có biết, ta quyết định gả cho phu quân từ khi nào không?" Lục An nghiêm túc nghĩ nghĩ, cười nói, "Không phải lần đầu tiên gặp mặt đã muốn gả cho ta chứ?" "Xì!" Liễu Lan nhẹ nhàng vỗ một cái Lục An, nói, "Lần đầu tiên gặp mặt chỉ là thích, có hảo cảm, làm gì có chuyện lần đầu tiên gặp mặt đã phải lập gia đình. Chân chính muốn gả cho phu quân, là khi phu quân ở Hắc Lang sơn mạch cứu ta ra khỏi trong bầy sói, cõng ta một đường." Lục An lập tức nhớ tới lúc ấy ở trong sơn mạch, xác thực bị một đám bầy sói cấp ba, cấp bốn truy đuổi, sói đầy khắp núi đồi, hắn cũng thật sự suýt chết ở bên trong. Liễu Lan ôm chặt lấy cánh tay Lục An, tựa vào trên thân thể của hắn, dựa sát vào nhau. Lục An nhìn thê tử, kỳ thật hắn cũng biết tam nữ vẫn luôn là Thiên Sư cấp bảy rất không tốt, mặc dù không phải vô thời vô khắc, nhưng hắn ngẫu nhiên cũng sẽ nghĩ làm sao có thể giúp tam nữ tăng lên cảnh giới. Tam nữ đều đã sớm là đỉnh phong cấp bảy, nhưng bước mấu chốt vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950891/chuong-4138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.