Trong mê cung, Lục An và Giang Tiêu đồng hành. Lục An không ngốc, hắn nhìn ra được thái độ của Giang Tiêu đối với mình. Dù trước đó mình đã nói một phen lời, nhưng muốn như thế chặt đứt những suy nghĩ lung tung của Giang Tiêu vẫn là có chút khó. Dù vậy, hắn cũng tuyệt đối sẽ không thả lỏng thái độ của mình đối với Giang Tiêu. Trong mê cung, Giang Tiêu cố ý muốn kéo gần khoảng cách với Lục An, dù sao mê cung chật hẹp, lại thêm đây không phải mê cung bình thường, còn có ảnh hưởng đến cảm giác, từ đó sản sinh ra ảo giác nhất định, quả thật dễ bị dọa. Giang Tiêu có rất nhiều lý do để tới gần thân thể Lục An, nhưng không có ngoại lệ nào mà không bị Lục An tránh đi. Quan hệ giữa hắn và Giang Tiêu chỉ có thể là lợi dụng, tuyệt đối không thể dính đến tình cảm. Trên đường đi, Giang Tiêu cũng có thể cảm nhận được thái độ của Lục An, nhưng hiện tại nàng muốn dụ dỗ Lục An đã không còn là sự hiếu thắng thuần túy ban đầu, mà là một nửa hiếu thắng, một nửa không rõ ràng. Không rõ ràng có nghĩa là không nghĩ ra, Giang Tiêu cũng không muốn nghĩ. "A!" Chỉ thấy thân thể Giang Tiêu đột nhiên khẽ kêu lên, thân thể lại lần nữa dựa vào Lục An. Lục An tự nhiên phát hiện ý đồ của Giang Tiêu, lập tức lùi lại một bước, tránh thân thể Giang Tiêu, khiến thân thể Giang Tiêu lao vào khoảng không, thậm chí bả vai đụng vào bức tường ở một bên. "..." Giang Tiêu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950766/chuong-4013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.