Sinh thần? Lục An sững sờ, lúc này mới nhớ ra hôm nay là ngày sáu tháng sáu, ngày mai quả thật là sinh thần của mình! Nhớ tới ngày tháng, Lục An mới cười ngượng ngùng, gãi đầu. Hắn quả thật hoàn toàn quên mất chuyện này, hắn từng nghĩ đến việc tu luyện sau khi trải nghiệm lực hút của Sáng Thế Trọng Thổ, từng nghĩ đến nhiệm vụ đi đến Linh Tinh Hà, nhưng quả thật chưa từng nghĩ đến phương diện này. “Ngày mai phu quân liền hai mươi ba tuổi rồi.” Phó Vũ nhẹ nhàng nói. Lục An nghe vậy hít sâu một cái, gật đầu nói, “Nhưng so với thực lực ta dự tính thì kém rất nhiều. Trước khi chưa tiến vào Thiên Nhân cảnh, ta cho rằng lúc này ta đã có thể trở thành người nổi bật trong số Thiên Sư cấp chín, có bản lĩnh so tài cao thấp với Sở thị. Nhưng từ thực lực hiện tại mà xem, hy vọng chiến thắng Thập Niên Chi Ước mong manh, thậm chí không tồn tại.” Lục An nói không sai, còn kém ba tháng, Thập Niên Chi Ước liền đã qua bảy năm. Chỉ còn lại ba năm thời gian, hắn ngay cả mình liệu có thể tiến vào Thiên Vương cảnh cũng không biết, huống chi Thiên Vương cảnh còn có chênh lệch thật lớn. Thập Niên Chi Ước, chính là thanh đao kiếm treo trên đầu hắn, một khi đến, Sở, Khương hai thị nhất định sẽ xuất thủ với hắn, đến lúc đó ngay cả Phó thị cũng không có bất kỳ lý do chính đáng nào có thể ngăn cản. Trừ phi, vì hắn mà bội ước. Lục An biết mình đã gây ra rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950699/chuong-3946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.