Lục An đã đứng bên ngoài cung điện, người trong cung điện dù không cố ý phóng thích cảm giác ra ngoài cũng có thể phát hiện sự tồn tại của Lục An. Lục An bước lên bốn bậc thang, giơ tay gõ cửa, sau đó trực tiếp đẩy ra. Kẽo kẹt------ Cửa phát ra tiếng vang, cung điện này quả thật không lớn, bên trong chỉ có hai chiếc bàn và chín chiếc ghế mà thôi. Người đang ngồi nói chuyện bên trong không phải ai khác, chính là Vương Vi và Vương Hoan. Trừ Lục An ra, về cơ bản tất cả những người hợp tác với Giang thị đều cần phải sống trong vương cung này. Đương nhiên nơi đây tuyệt đối sẽ không bạc đãi bọn họ, có một cuộc sống vô cùng ưu việt. Nơi này sẽ không quá hạn chế hành động của người hợp tác, bình thường rời khỏi ngôi sao đều có thể làm được, nhưng nếu rời khỏi ngôi sao trong thời gian dài, thì cần phải báo cáo với người thống lĩnh. Bình thường trong cung điện này không có người, chỉ khi trước khi chấp hành nhiệm vụ và khi cần thảo luận mới ở đây. Cửa bị đẩy ra, Vương Vi và Vương Hoan tự nhiên đều nhìn thấy Lục An, nhưng biểu cảm không giống nhau. Biểu cảm của Vương Vi không khác gì lúc nãy, nhưng sắc mặt của Vương Hoan rõ ràng âm trầm xuống, nàng ta vẫn còn đang tức giận Lục An. Tuy nhiên, Lục An không thèm để ý đến cảm xúc của Vương Hoan ra sao, đi thẳng vào trong cung điện, tìm một chiếc ghế rồi trực tiếp ngồi xuống, thậm chí không liếc nhìn Vương Hoan một cái, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950597/chuong-3844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.