Người đâu? Ba người cau mày, không ngờ Lục An lại biến mất. Đã như vậy, vừa rồi Lục An xuất hiện và dùng biển lửa là để làm gì? Đơn thuần là thử độ cứng của Huyền Băng Bích Lũy sao? Ba người vẫn đứng ở một bên khác của Huyền Băng Bích Lũy, thời gian càng lâu, trong lòng Khương Viễn Văn và Khương Quyền càng sốt ruột. Dù sao tầm nhìn bị bích lũy che khuất, lại thêm phạm vi cảm giác có hạn, bọn họ rất muốn vòng qua bích lũy hoặc đến rìa bích lũy nhìn về phía trước. Nhưng lúc này Khương Cao Khuyết mở miệng, trầm giọng nói, "Bình tâm lại, không nên gấp! Chúng ta tùy tiện ra tay mới cho Lục An cơ hội, yên tâm, chỉ cần chúng ta không chủ động xuất kích, lát nữa chính hắn nhất định sẽ trở lại, nếu không trận chiến này sẽ không có cách nào đánh tiếp được!" Quyết sách của Khương Cao Khuyết phi thường chính xác, Lục An cứ chạy mãi, trận chiến này rất có thể sẽ kéo dài không biết bao lâu. Thời gian dài như vậy, người xem chiến sẽ không trách bọn họ, dù sao bọn họ vẫn đứng ở đây không hề động đậy, chỉ sẽ trách Lục An căn bản không có ý muốn giao thủ. Đợi Lục An xuất hiện rồi lại tấn công, như vậy mới có thể vạn vô nhất thất. Sự thật chứng minh, Lục An cũng sẽ không để trận chiến kéo dài quá lâu. Lục An chỉ là xem thử ba người này có lộ ra sơ hở hay không, sau khi phát hiện ba người căn bản không có ý định động đậy, Lục An ra tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950420/chuong-3667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.