Lời Liễu Di nói xong, nghị đường lại lần nữa trở nên yên tĩnh. Chỉ là sự yên tĩnh lần này khác với trước đó, sau khi nghe xong lời Liễu Di, biểu lộ của tám Long Vương không còn là không cam lòng và nghi ngờ, mà biến thành thất lạc. Bởi vì, bọn họ căn bản không tìm được lý do để phản bác Liễu Di. Thực tế, từ khi Tam Phương Liên Minh hợp tác, bọn họ vẫn luôn dò hỏi tin tức về Hắc Long năm đó, bọn họ cũng từ trong miệng nhiều tông chủ và chưởng môn biết được tình báo về Hắc Long năm đó, quả thật đã từng nói chuyện với Lục An, hơn nữa còn phóng thích các loại chiêu thức, nói rõ nhất định có tự ý thức. Cự long vạn trượng nhất định là Tứ Thiên Long, mà Hắc Long vạn trượng nhất định là Tê Thiên Cương Long trong Tứ Thiên Long. Đúng như Liễu Di đã nói, Tê Thiên Cương Long chủ động bảo vệ Lục An, chỉ riêng điểm này cũng đủ để nói rõ mọi vấn đề. Buồn cười là, đạo lý đơn giản như vậy mà bọn họ lại không hề nghĩ tới trước đó. Sự thật bày ra trước mắt, Lục An không nói dối. Hơn nữa từ thái độ của Tê Thiên Cương Long, ít nhất nói rõ nhất định rất muốn bảo vệ Lục An, điều này từ một khía cạnh khác chứng minh tám Hoàng Long muốn Lục An dẫn dắt Long tộc phục hưng chưa chắc là lời nói dối do Lục An bịa đặt ra, mà rất có thể là thật. Điểm này, mới là nguyên nhân tám Long Vương thất lạc. Tám Long Vương thật lâu trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950405/chuong-3652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.