Liễu Di không che giấu, nói ra câu này trước mặt Cô Nguyệt. Không sai, người thật sự có tiếng nói trong Lục thị gia tộc không phải nàng, thậm chí không phải Lục An, mà là Phó Vũ. Mặc dù Phó Vũ là thê tử của Lục An, nhưng không giống như thế tục phu xướng phụ tùy, không phải chuyện gì cũng lấy Lục An làm chủ, mà là chuyện gì cũng do hai người thương lượng. Bởi vì Lục An yêu Phó Vũ, cho nên càng nguyện ý lấy ý kiến của thê tử làm chủ. Phó Vũ cũng biết điểm này, nàng cũng không khiêm nhường. Đương nhiên Phó Vũ tuyệt đối sẽ không hại Lục An, ngược lại đã làm quá nhiều chuyện cho Lục An. Lục An không do dự và ngượng nghịu, quay đầu nhìn về phía Cô Nguyệt, nói, "Ta rời đi một lát." Cô Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, nàng biết quan hệ giữa Lục An và Phó Vũ. Nàng chỉ gặp Phó Vũ một lần, sự lạnh lùng của Phó Vũ ngay cả nàng cũng không bằng. Nàng chỉ là sự lạnh lùng do cô độc sinh ra, mà sự lạnh lùng trong khí chất của Phó Vũ mới là chân chính lạnh lùng, sự lạnh lùng lăng nhân tâm thần. Nàng thậm chí rất khó tưởng tượng dáng vẻ của Phó Vũ trước mặt Lục An, người cô độc và kiêu ngạo cùng băng lãnh như vậy thật sự sẽ trở nên ôn nhu sao? Lục An nói một câu với Liễu Di xong, lập tức thay đổi tọa độ không gian quanh thân, biến mất trước mặt hai người. —— —— Thiên Tinh Hà, tổng bộ tiền tuyến Phó thị. Tầng cao nhất của lầu các trung ương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950212/chuong-3459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.