Dưới trời sao, trong màn đêm. Sau khi suy nghĩ trọn vẹn một hồi lâu, Lục An mới hít sâu một cái, đứng người lên từ mặt đất. Điều duy nhất hắn có thể nghĩ đến, chính là không nói. Đối với bên ngoài, hắn phải nói dối, nói mình có thể trị liệu cho Cô Nguyệt mà không phá hoại tầng bề mặt này, hơn nữa còn phải nói có thể dán vào bề mặt trực tiếp hấp dẫn độc tố trong bản nguyên thần thức ra. Nếu không, đối ngoại mà nói là sẽ để lực lượng hắc ám thẩm thấu vào bên trong bản nguyên thần thức, bất luận có phá hoại tầng bề mặt này hay không thì căn bản cũng không trọng yếu nữa, bởi vì lực lượng đã tiến vào, nói như vậy nữa thì không nghi ngờ gì là bưng tai trộm chuông. Vì danh dự của Cô Nguyệt, hắn chỉ có thể nói dối. Không chỉ như vậy, hắn nhất định phải bảo đảm trong quá trình trị liệu trừ mình ra, không có bất luận kẻ nào tiến vào bên trong bản nguyên thức hải của Cô Nguyệt. Trong đó, Lục An cần nhất phòng ngừa chính là Tiên Hậu và Diễn Tinh Thánh Sứ. Hắn quyết không thể để Diễn Tinh Thánh Sứ tiến vào bên trong bản nguyên thức hải của Cô Nguyệt, ngay cả Tiên Hậu cũng không được, cho dù Tiên Hậu là nữ nhân. Bởi vì có người thứ hai biết, thì có người biết hắn đang nói dối. Lục An hết sức rõ ràng, sau khi mình hoàn toàn trị liệu xong vết thương của Cô Nguyệt, Cô Nguyệt e rằng không thể lập tức tỉnh lại, trong quá trình đó, tầng bề mặt bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950199/chuong-3446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.