Chỉ một đòn, liền đánh cho một hung thú Thiên Nhân cảnh huyết nhục tiêu tán, chỉ còn lại xương cốt tàn phá! Đồng thời uy lực nổ tung cưỡng chế dừng phòng ngự của hai hung thú khác, đánh chúng trọng thương, tất cả những điều này đều đủ để nói rõ... chênh lệch thực lực giữa hai bên lớn đến mức nào! Hai hung thú khác ngây người, Vương Dương Thành cũng ngây người... Cái này cũng quá không chịu đánh rồi! Mặc dù nói vì chiến tranh, đối phương là kẻ địch nên ra tay rất nặng, nhưng Vương Dương Thành cũng không ngờ hung thú Linh tộc mà mình gặp lại yếu như vậy. Không chịu đánh như vậy, khiến cảm xúc hưng phấn của Vương Dương Thành như bị dội một chậu nước lạnh. Hắn quay đầu nhìn về phía hai hung thú ở đằng xa, trong ánh mắt lộ ra một tia khó chịu. Mà hai hung thú khác sau khi phát hiện nhân loại này nhìn mình, lập tức không chút nghĩ ngợi co cẳng chạy đi! Cho dù chúng thân thụ trọng thương cũng liều mạng chạy trốn, căn bản không màng đến vết thương và đau đớn trên cơ thể. Thực lực cường đại của nhân loại này đã vượt qua chúng rất rất nhiều, theo lý mà nói căn bản không nên xuất hiện trên chiến trường này! Nói lùi một bước, cho dù hai con chúng nó muốn tự bạo kéo nhân loại này cùng chết cũng chỉ sợ làm không được. Uy lực do hai con chúng nó tự bạo tạo ra, trước mặt nhân loại này chỉ sợ cũng chỉ là bình thường mà thôi. Ầm ầm... Nhìn hai hung thú quay đầu bỏ chạy, Vương Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4950098/chuong-3345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.