Trong văn phòng, Lục An nghe lời Phó Vũ nói, càng thêm kinh ngạc. "Ý gì?" Lục An nhìn vợ, hỏi, "Nàng nói là để ta dùng tử vong chi lực đi giết người?" "Không sai." Phó Vũ gật đầu, nhẹ giọng nói, "Như vậy là có thể tránh cho bị nghi ngờ là Bát Cổ thị tộc ra tay." "Thế nhưng..." Lục An có chút ngây người, hít sâu một cái sắp xếp lại suy nghĩ, nói, "Nếu ta làm như vậy, Linh tộc chẳng phải sẽ biết ta không đi chấp hành nhiệm vụ hậu cần sao. Hơn nữa vạn nhất Linh tộc tung tin, nói không phải bọn họ làm, mà là ta làm thì phải làm sao?" "Bát Cổ thị tộc sẽ chứng minh ngươi chưa từng đi qua, thật sự không được còn có Tiên Vực." Phó Vũ nói, "Đừng quên Linh tộc là kẻ địch, mà ngươi lại là người Linh tộc nhất định phải giết, điểm này đã được truyền bá rộng rãi trong Tinh Hà. Linh tộc nói là ngươi ra tay, sẽ bị người khác cho là vu khống và ly gián, sẽ không thực sự có người mắc lừa. Cho dù phu quân không đi giết người, chẳng lẽ Linh tộc sẽ không đổ những chuyện khác lên đầu phu quân sao?" Nghe lời của vợ, Lục An lâm vào trầm mặc, sau trọn vẹn mấy hơi thở mới mở miệng, nói, "Được, ta tự nhiên nguyện ý chấp hành nhiệm vụ. Ngươi đã cảm thấy không có vấn đề, vậy ta liền đi làm. Chỉ là... ta một mình chấp hành nhiệm vụ, vạn nhất không phải đối thủ, hoặc bị địch nhân chạy mất thì làm sao?" "Nhiệm vụ ta giao cho phu quân sẽ không quá khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949967/chuong-3214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.