Trong không gian dưới đất, Lục An đứng ở một bên nhìn Lý Đường đang khóc rống, nhưng lại đứng tại chỗ không làm được gì. Hắn không biết mình có thể làm gì, chỉ là hắn cảm thấy không bằng cứ để Lý Đường khóc một trận thật đã. Khi nước mắt đã tuôn ra hết, cảm xúc đã được giải tỏa, có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút. Đợi sau khi cảm xúc dần ổn định, Lý Đường muốn làm gì, hắn đều sẽ cố gắng đáp ứng. Chỉ cần không giết mình, cho dù Lý Đường đánh hắn gần chết, hắn tuyệt đối sẽ không lên tiếng. Lý Đường thật sự đã khóc cực kỳ lâu, và vẫn luôn cuộn mình nằm nghiêng trên mặt đất, quay lưng về phía Lục An. Lục An không nhìn thấy dung nhan của nàng, càng không biết khi nào nên mở miệng an ủi, chỉ có thể chờ đợi. Cuối cùng, sau trọn vẹn hai khắc, tiếng khóc của Lý Đường mới dần yếu đi, rồi một lúc sau mới hoàn toàn biến mất. Nhìn Lý Đường đã hoàn toàn yên tĩnh, từ khí tức Lục An có thể khẳng định đối phương không hề ngất đi. Lục An đợi một lúc, thấy Lý Đường vẫn không phát ra tiếng động nào, bèn lấy hết dũng khí đi đến bên cạnh Lý Đường, ngồi xổm xuống, nhìn Lý Đường đang quay lưng về phía mình, giọng nói trầm trọng nói, "Lý Tông chủ..." Dựa theo giao tình trước kia của hai người, Lục An đáng lẽ phải gọi "Đường cô nương", nhưng bây giờ Lục An không dám nói như vậy, không muốn cố ý rút ngắn khoảng cách, trước khi Lý Đường tha thứ cho mình. Cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949940/chuong-3187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.