Lục An nghe vậy, lập tức thân thể chấn động mạnh. Biểu lộ của Lục An thật sự biến đổi trong nháy mắt, tràn đầy chấn kinh và sai lầm, cùng với sự khủng hoảng cực lớn. Sắc mặt hắn cũng trở nên trắng bệch như tờ giấy, không chút huyết sắc. Bởi vì hắn biết, nguyên nhân tạo thành tai nạn lớn như thế không phải người khác, mà là hoàn toàn do chính mình. Nếu Hoa Nguyệt Tông và Băng Hỏa Minh không phải minh hữu, nếu Lý Đường không đi gần với mình như thế, kẻ địch nhất định sẽ không ra tay với Lý Đường, chiến đấu càng không xảy ra trong tổng bộ Hoa Nguyệt Tông. Cho dù bản thân có thể lưu tâm nhiều hơn giúp đỡ Hoa Nguyệt Tông, khiến Hoa Nguyệt Tông không rời khỏi thế giới ngầm sớm như vậy, thậm chí không để Hoa Nguyệt Tông gia nhập Tiên Vực trận doanh, mà là gia nhập Thiên Nhân Minh thì cũng có thể sẽ không xảy ra chuyện! Tự trách. Tự trách đến mức tâm mạch của Lục An gần như ngừng lại, nhìn dáng vẻ của Lục An, ba nữ vô cùng lo lắng, cũng biết vì sao, nhưng lúc này lại không thể mở miệng. Lúc này, chỉ thấy Hoàng Đỉnh, người cũng đang có mặt và đứng ở một bên, mở miệng, lắc đầu bất đắc dĩ nói, "Sau khi tông môn tiến vào lãnh địa nhân loại, kỳ thật không cần phái quá nhiều người ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, dù sao chiến tranh đang đến, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị cho chiến tranh, khẩn cấp tu luyện. Số người mỗi nhà phái ra ngoài đều sẽ không vượt quá hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949938/chuong-3185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.