Ầm ầm ầm... Sóng lớn vỗ bờ, phát ra tiếng gầm rú ầm ầm. Pháp trận truyền tống dần dần đóng lại, màn đêm lại một lần nữa không chút trở ngại trải dài trên hòn đảo, toàn bộ cánh rừng trở nên vô cùng tối tăm. Đúng như Lục An đã nói, không có người thứ ba bước ra từ pháp trận truyền tống, chỉ có Lục An và Dương mỹ nhân. Tô Khắc Mệnh nhìn thấy cảnh này, lông mày càng nhíu chặt hơn, phảng phất như muốn vặn nát. Hắn không biết Lục An này rốt cuộc đang giở trò gì, tại sao lại to gan như vậy, lại dám chỉ có hai người đến. Nhưng hắn biết rõ Lục An tuyệt đối không phải là kẻ cuồng vọng, càng không để thê tử của mình cùng mình cuồng vọng, ngược lại, nhất định là có nắm chắc tuyệt đối mới lựa chọn làm như vậy. Thế nhưng, bất kể Tô Khắc Mệnh có tản ra cảm giác như thế nào, toàn bộ phiến hải vực vẫn chỉ có Lục An và Dương mỹ nhân hai kẻ địch, căn bản không có người thứ ba. Tô Khắc Mệnh nắm chặt hai nắm đấm, cuối cùng hắn không lựa chọn bỏ trốn, cho dù hắn không hiểu Lục An đang làm gì, nhưng giờ phút này hắn tìm không ra bất kỳ thứ gì Lục An có thể ỷ vào, đây cũng là cơ hội ngàn năm có một của hắn! "Các ngươi làm sao lại mở pháp trận truyền tống của ta?" Tô Khắc Mệnh cuối cùng cũng mở miệng, giọng nói cực kỳ băng lãnh, "Còn dám đến đây chịu chết?" Lục An nghe vậy lại không trả lời, bởi vì trong mắt hắn, những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949687/chuong-2934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.