Ba ngày sau đó. Trong không gian hư vô tăm tối, Lục An giống hệt ba ngày trước, bị vây ở cùng một vị trí, không hề nhúc nhích, môi trường xung quanh cũng không có bất kỳ thay đổi nào. Mặc dù trên thực tế đã qua ba ngày, nhưng ở trong không gian hoàn toàn mất đi khái niệm thời gian này, Lục An căn bản không biết đã trôi qua bao lâu. Mà trong ba ngày này, tâm lý của Lục An cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn. Từ sự hoảng loạn ban đầu, đến khi nhanh chóng bình tĩnh lại, ngày đầu tiên hắn toàn bộ đều chuyên tâm suy nghĩ. Nhưng sau khi suy nghĩ trọn vẹn một ngày vẫn không có bất kỳ phát hiện nào, tâm cảnh của Lục An khó tránh khỏi nảy sinh sự lo lắng. Từ trước đến nay, trong bất kỳ tình huống nào bị vây khốn, cho dù không thể rời đi, nhưng cũng có vô số sự vật làm manh mối, cho dù là những manh mối khiến hắn gần như tuyệt vọng, nhưng chưa bao giờ có một lần nào như bây giờ hoàn toàn trống rỗng, cho nên trong ngày thứ hai, nội tâm của Lục An trở nên có chút nóng nảy, nhưng vẫn áp chế cỗ cảm xúc tiêu cực này để chuyên tâm phá giải xung quanh. Ngày thứ ba, cảm xúc nóng nảy càng lớn, cảm xúc áp lực càng lớn. Sự nóng nảy và áp lực đến từ thời gian và Phó Vũ, nếu như không có Phó Vũ, cho dù bị vây ở đây lâu hơn nữa cũng không sao, nhưng Phó Vũ đang chờ hắn đi cứu, mà bản thân hắn lại không biết mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949544/chuong-2791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.