Lời bác bỏ đầy khó chịu của người đá khiến Lục An rõ ràng sửng sốt! Kêu lên ở đây mười nghìn năm? Chẳng lẽ nói... âm thanh mình nghe được trong biển, trên thực tế chính là người đá này ngẫu nhiên kêu lên? Mỗi lần đều là trùng hợp mình nghe thấy? Nếu nói như vậy... quả thực hơi thảm. Nhưng mà, Lục An vẫn còn rất nhiều điều không hiểu. Mà nếu đối phương là bạn của sư phụ, nghĩ bụng đến thỉnh giáo một phen cũng không tính là không có lễ phép, liền lần nữa hỏi: "Vậy tiền bối là làm sao để âm thanh truyền đi xa như vậy? Có thể vượt qua hải vực để truyền đi? Lại vì sao chỉ có mình ta nghe thấy?" "Nhóc con này lắm vấn đề thật." Nghe vấn đề của Lục An, ngữ khí người đá nghe có vẻ không vui, nhưng trên thực tế nó đã kìm nén ở đây hơn vạn năm, cũng ước gì có người có thể nói thêm vài câu với mình, liền nói: "Ngươi cảm thấy, ta khiến ngươi nghe được là thần thức truyền âm hay là âm thanh?" "Thần thức truyền âm!" Lục An lập tức nói. Người đá khẽ gật đầu, nói: "Ta có thể khiến âm thanh truyền đi xa như vậy có hai nguyên nhân, một là bản thân ta thực lực đủ mạnh, hai là bởi vì... ta có một bảo vật đặc biệt." "Bảo vật?" Lục An khẽ giật mình, khi nghe đến nguyên nhân thứ nhất hắn rất muốn hỏi đối phương là thực lực bực nào, nhưng nghe đến nguyên nhân thứ hai xong lập tức đổi giọng hỏi: "Bảo vật gì?" "Một bảo vật có thể từ xa hô ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949540/chuong-2787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.