Kha Qua Kiều. Lời này vừa nói ra, không chỉ Đỗ Kích thân thể chấn động, mà nhiều người tại chỗ cũng như vậy, trong đó bao gồm Vương Dương Thành! Khi hắn nghe thấy cái tên này, ánh mắt lập tức nghiêm lại. Trách không được vừa rồi hắn nhìn người này có chút quen mắt, nhưng bởi vì xương hàm hàm dưới bị trật khớp trong thời gian dài khiến cơ mặt cũng vặn vẹo rất nhiều, so với dáng vẻ ban đầu có sự thay đổi không nhỏ, nên không nhận ra cũng rất bình thường. Kha Qua Kiều, năm đó là một vị võ si vô cùng nổi tiếng. Mỗi tông môn đều có mấy vị võ si tồn tại, nhưng võ si cũng phân chia trình độ, trình độ võ si của Vương Dương Thành được xem là đỉnh cao nhất, còn Kha Qua Kiều có lẽ chỉ đứng sau trình độ của Vương Dương Thành. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết của võ si là bản thân cực kỳ nhiệt tình với tu luyện, tuy Lục An cũng tu luyện không ngừng, thậm chí trình độ còn sâu sắc hơn hai người này rất nhiều, nhưng Lục An tu luyện là vì trách nhiệm, không phải vì yêu thích. Vương Dương Thành và Kha Qua Kiều tuy đều là võ si, nhưng biểu hiện không giống nhau. Vương Dương Thành khổ tu, nhưng đặc trưng lớn nhất là tìm người luận bàn, gặp mặt là nhất định phải đánh nhau. Nhưng Kha Qua Kiều thì không, Kha Qua Kiều là loại người tự mình vùi đầu tu luyện, một lòng không màng chuyện ngoài cửa sổ. Hắn không mấy hứng thú với việc giao thủ với người khác, bởi vì hắn cho rằng nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949456/chuong-2703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.