"Đối phó Quảng U Môn?!" Hứa Vân Nhan lập tức lông mày nhíu chặt, nhìn trưởng lão Hạch Tâm phía trước, cũng không nói gì. Vị trưởng lão Hạch Tâm này thấy Hứa Vân Nhan không đáp lại cũng không ngoài ý muốn, cũng căn bản không phiền não, bởi vì chỉ cần Hứa Vân Nhan không nói gì thì có nghĩa cuộc nói chuyện vẫn có thể tiếp tục. Quả nhiên, sau khi trôi qua trọn vẹn năm hơi thở, Hứa Vân Nhan mới lần nữa mở miệng, lạnh lùng nói, "Các ngươi không phải là minh hữu cùng trận doanh sao? Vì sao lại muốn đối phó Quảng U Môn?" "Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì tự cứu." Vị trưởng lão Hạch Tâm này xòe tay, hết sức nghiêm túc nói, "Quảng U Môn đắc tội Băng Hỏa Minh, nhưng Khai Sơn Môn ta không muốn đắc tội. Lúc Quảng U Môn tuyên chiến với Băng Hỏa Minh cũng không có Khai Sơn Môn ta, cho nên không hi vọng tương lai Băng Hỏa Minh sẽ liên lụy đến Khai Sơn Môn ta." Nghe lời đối phương nói, Hứa Vân Nhan lạnh lùng nói, "Đã như vậy, các ngươi trực tiếp rời khỏi trận doanh là được, ta nghĩ Khai Sơn Môn lại gia nhập trận doanh khác e rằng không khó chứ?" "Là không khó," vị trưởng lão Hạch Tâm này nói, "nhưng làm không được." "Tại sao?" Hứa Vân Nhan nghi hoặc hỏi. "Bởi vì hợp tác với Băng Hỏa Minh để đối phó Băng Hỏa Minh không phải là ý của chưởng môn," trưởng lão Hạch Tâm hơi ngẩng đầu, nhìn Hứa Vân Nhan nghiêm túc nói, "mà là chính mình ý tứ." Lời vừa nói ra, ngay lập tức thân thể Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949291/chuong-2538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.