Đỉnh núi cao thứ hai của Bát Cổ đại lục, Lãm Thiên Phong. Ngay chính ngọ, liệt nhật cao treo, cả đại lục đều nằm trong một vùng quang minh, chỉ duy nhất nơi đây hoàn toàn lâm vào trong bóng tối mà đã rất lâu rồi. Sau một khắc, Lãm Thiên Phong vẫn luôn nằm trong bóng tối đột nhiên trở nên sáng ngời, ánh nắng trải xuống bao phủ toàn bộ Lãm Thiên Phong, cũng khiến toàn bộ cung điện xinh đẹp trở nên vô cùng tinh xảo. Chính giữa cung điện, một thân ảnh ngã trên mặt đất bóng loáng, thân thể run rẩy nhẹ, trừ cái đó ra không nhúc nhích chút nào. Thân ảnh Cô Nguyệt minh chủ xuất hiện bên trong cung điện, liền đứng bên cạnh thân thể đang ngã trên mặt đất này. Thân ảnh này đương nhiên không phải ai khác, mà là Lục An. Nhìn Lục An, đôi mắt đẹp dưới mũ che mặt của Cô Nguyệt minh chủ đã thay đổi rồi, hoàn toàn khác biệt so với ba ngày trước. Trọn vẹn ba ngày trôi qua, mà bây giờ tạm thời đình chỉ trận pháp, lại chỉ là lần thứ ba trong trọn vẹn ba ngày. Lần đầu tiên là vào một canh giờ sau khi Lục An tiến vào cung điện, còn lần thứ hai là vào cả ngày Lục An tiến vào cung điện. Lần thứ hai Cô Nguyệt minh chủ tìm thấy Lục An thì Lục An đang quỳ trên mặt đất, mãi lâu cũng không bò dậy được. Áp lực và trọng thương đối với cơ thể thật sự quá lớn rồi, nhưng Lục An chỉ nghỉ ngơi chưa đến hai khắc đã lại bắt đầu. Trong ánh mắt của hắn hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949287/chuong-2534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.