Lời của Vương Dương Thành không chỉ khiến Chiến Thiên biểu lộ ngưng trọng, mà Mạc Sách và Hoàng Đỉnh cũng vậy. Uy hiếp. Uy hiếp trần trụi! Thật ra Mạc Sách và Hoàng Đỉnh cũng tỏ vẻ tức giận vì Chiến Thiên đã không xuất thủ vừa rồi, nhưng nếu là hai người họ mở lời, cho dù ngữ khí ngưng trọng, cũng sẽ không đến mức uy hiếp. Nhưng Vương Dương Thành lại khác, vừa mở miệng đã là uy hiếp, hơn nữa đừng cho rằng Vương Dương Thành là người nói suông, nếu Chiến Thiên thật sự vẫn không ra tay, chỉ cần Vương Dương Thành có thể sống sót trở về, Ẩn Thiên Môn chắc chắn sẽ phải chịu kiếp nạn cực lớn, đặc biệt là bản thân Chiến Thiên! Thế nhưng, Mạc Sách và Hoàng Đỉnh đều khó có khả năng giúp Chiến Thiên nói đỡ, nhất là Hoàng Đỉnh, nếu hắn đối đầu với Chiến Thiên mà Chiến Thiên cứ tiếp tục như vậy thì căn bản không đáng tin, cũng khiến hắn không thể hoàn toàn buông lỏng tay chân mà chiến đấu. "Chiến chưởng môn." Hoàng Đỉnh cũng mở lời, trầm giọng nói, "Trận chiến hôm nay là vì nhân loại, hy vọng ngươi có thể gác lại những tâm tư khác." Lời nói của Hoàng Đỉnh cũng làm Mạc Sách chấn động trong lòng, Chiến Thiên càng là như vậy. Phải biết rằng tính cách của Hoàng Đỉnh vô cùng hòa nhã, gặp ai cũng xưng huynh gọi đệ, nhưng lần này lại gọi là 'Chiến chưởng môn', rõ ràng trong lòng cũng có lửa giận rất lớn. Chiến Thiên dù thế nào cũng không thể đắc tội nhiều người như vậy. Dưới sự uy hiếp, Chiến Thiên cuối cùng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949271/chuong-2518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.