Sắc trời nhanh chóng sáng lên, nhưng bên trong thân núi không có bất kỳ ánh nắng nào, chỉ có ánh lửa không ngừng cháy xung quanh. Mãi cho đến gần giờ Tị, Lục An mới trọng cấu xong Thức Hải của nữ trưởng lão Hoa Nguyệt Tông này. Đương nhiên, Lục An không thể nào dụng tâm như khi trọng kiến Thức Hải cho Dương Mỹ nhân và Dao, càng không thể mở rộng phạm vi Thức Hải, hắn chỉ là dựa theo trình độ Thức Hải vốn có của nữ trưởng lão này mà xây dựng lại, hơn nữa chỉ xây dựng đường nét chủ thể và bình chướng, như vậy có thể giữ được tính mạng cho nữ trưởng lão, nhưng nữ trưởng lão cần phải tự mình dưỡng thương ít nhất một tháng trở lên mới có thể hành động. Nếu là bình thường Lục An đương nhiên sẽ hoàn toàn trọng cấu cho nữ trưởng lão này, nhưng đối với thời gian cấp bách hiện tại, Lục An không thể nào lãng phí bất kỳ chút thời gian nào. Lục An thậm chí không nghỉ ngơi, lập tức lại có một vị trưởng lão được đặt trên giường đá, Lục An lại lần nữa phóng thích lực lượng không gian tiến vào Thức Hải của người đó, dùng toàn lực thử nghiệm ý nghĩ của mình. Nếu thành công, tất cả các trưởng lão này đều có thể được cứu, nếu không thể thành công, sẽ có càng nhiều trưởng lão mất mạng vì thế. Trong không gian thân núi bị ánh lửa bao trùm, Dao và Sanh Nhi đứng không xa phía sau Lục An, tùy thời chờ đợi ra tay giúp đỡ. Ngay khi Lục An thử nghiệm khoảng một khắc, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949143/chuong-2390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.