Lời Liễu Di vừa nói ra, Nguyệt Dung ở một bên khẽ giật mình. Liễu Di này… gan thật lớn! Đối mặt với một Cửu cấp Thiên Sư vừa gặp mặt, thậm chí thái độ của đối phương cơ bản không hề biểu hiện quá nhiều hữu hảo mà lại dám đưa ra yêu cầu, lá gan của Liễu Di thật sự lớn hơn bản lĩnh của nàng rất nhiều. Thật ra, ngay cả Nguyệt Dung cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy. Thế nhưng, sự thật chứng minh phán đoán của Liễu Di đối với người khác vô cùng chính xác, chỉ thấy Cô Nguyệt hơi suy nghĩ rồi nói, "Chuyện gì?" Liễu Di thấy vậy, trong lòng vui mừng, lập tức kể lại đại khái ân oán giữa trận doanh của mình và Quảng U Môn, cùng với tình cảnh hiện tại. Cô Nguyệt tự nhiên là người vô cùng thông minh, nghe Liễu Di nói một lượt liền hiểu. "Ngươi muốn ta giúp ngươi cứu người?" Cô Nguyệt nhàn nhạt hỏi. "Không cứu người cũng được." Liễu Di nói, "Mục đích của ta là muốn đảm bảo người sống sót trở về, đồng thời có thể giảm tổn thất của mình xuống thấp nhất, không để Quảng U Môn làm mưu đồ lớn trong chuyện này." Cô Nguyệt nghe vậy lâm vào suy tư, Liễu Di thấy vậy không nói thêm gì nữa. Cho dù Cô Nguyệt từ chối, nàng cũng không có oán giận, dù sao người đang nằm trong tay một tông môn đường đường, Tô Khắc Mệnh còn đang tọa trấn tổng bộ, muốn cứu người e rằng quá khó. Thế nhưng… chỉ thấy Cô Nguyệt vậy mà hơi gật đầu, nhìn về phía Liễu Di nói, "Trước hừng đông sáng, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949119/chuong-2366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.