Lại qua gần nửa canh giờ, Lục An vẫn còn đang tiến lên trên tán cây. Tốc độ của Lục An đã chậm lại rõ rệt, thậm chí không bằng một nửa so với lúc mới tiến vào Âm Dương Huyền Cảnh, cơ thể hắn cõng theo thủy tương cũng rõ ràng khom về phía trước, dùng toàn thân để chống đỡ trọng lượng thủy tương nhằm tiết kiệm sức lực hết mức có thể. Trong khoảng thời gian đó, Lục An lại nghỉ ngơi một lần, nhưng cho dù thời gian nghỉ ngơi bây giờ có dài hơn nữa, số sức lực có thể khôi phục cũng rất ít. Cũng may, Lục An cách đỉnh núi chỉ còn lại không tới ba trăm trượng, đoạn đường xuống dốc tiếp theo sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với đường lên dốc, nhưng vấn đề là nếu Lục An không nhận được đồ ăn tiếp tế, e rằng khi xuống đến sơn cốc sẽ hoàn toàn kiệt sức, đi xa hơn nữa sẽ là trạng thái cạn kiệt, rất có khả năng sẽ ngất xỉu bất cứ lúc nào. Nếu đỉnh núi, đường xuống dốc, thậm chí sơn cốc vẫn chưa có đồ ăn, Lục An thật sự rất có khả năng sẽ gặp chuyện ở đây. Không lâu sau, Lục An cuối cùng cũng kéo thủy tương thành công đến được khu vực đỉnh núi. Đỉnh núi rất lớn, đường kính vượt quá ba trăm trượng, hơn nữa ở đây không có ngọn lửa, hoàn toàn là một mảnh cây xanh rợp bóng. Không có ngọn lửa sau đó, Lục An liền mang theo thủy tương từ trên tán cây nhảy xuống, nhưng khi tiếp đất lại không vững, hai chân mềm nhũn bước ra mấy bước về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949109/chuong-2356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.