Bát Cổ Đại Lục, Thiên Thần Sơn. Dưới đỉnh trời, Phó Vũ vẫn như cũ ở nơi này chờ đợi, không rời đi. Đúng lúc này, đột nhiên các đệ tử toàn thân chấn động, vậy mà toàn bộ đều động thân hướng về đỉnh trời tiến tới, rất nhanh cả viện tử cũng chỉ còn lại có một mình Phó Vũ. Phó Vũ nhíu mày nhìn một màn này, rất hiển nhiên là Thiên Thần đã hạ lệnh cho những người này, chẳng lẽ là có chuyện gì xảy ra? Phó Vũ đang do dự có muốn trực tiếp xông vào hay không, Thiên Thần nhất định biết nàng vẫn còn ở đây. Chỉ vỏn vẹn mấy hơi thở, Phó Vũ liền hạ quyết tâm, động thân bay về phía trước, mạng của Lục An quan trọng hơn bất cứ chuyện gì. Thế nhưng, đúng lúc Phó Vũ vừa bay đến cuối viện tử, đột nhiên một tên đệ tử lại lần nữa xuất hiện, chắn trước mặt Phó Vũ. "Phó Thiếu chủ." Tên đệ tử này chặn Phó Vũ lại, nói, "Thiên Thần hạ lệnh, bảo ngươi rời khỏi nơi này." Phó Vũ lông mày nhíu chặt, đúng lúc định nói gì đó thì đệ tử lại lần nữa mở miệng. "Thiên Thần còn nói... vận mệnh dần dần rõ ràng, Phó Thiếu chủ không cần lo lắng." Tên đệ tử nói một cách nghiêm túc. "..." Phó Vũ ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh trời, nàng đã có được đáp án mình muốn, không còn ở lại Thiên Thần Sơn nữa, lập tức động thân rời đi. —— —— Cực Nam Hải Vực, trên một hòn đảo hoang không lớn không nhỏ. Bãi cát, một thân ảnh nằm trên cát mềm ấm áp, ánh nắng buổi sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949060/chuong-2307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.