Ầm ầm… Phòng ngự trận pháp mở ra, tuyên bố trận chiến này kết thúc. Điều khiến người bất ngờ là, Vương Dương Thành đã xuất thủ mở trận pháp, dù không có bất luận kẻ nào nhận thua. Thắng bại sớm đã thể hiện rõ trước mắt tất cả mọi người, nhận hay không nhận thua đã không còn quan trọng nữa, nhưng nếu cứ giằng co nữa rất có thể sẽ xảy ra vấn đề. Sau khi trận pháp mở ra, Lục An không dừng lại thêm ở giữa đất trống, màu đỏ trong con mắt đã biến mất, hắn động thân bay về phía trên vách đá, một lần nữa trở về bên cạnh thất nữ. Các nàng tự nhiên biết Lục An không bị thương, chỉ là ánh mắt cũng có chút lo lắng nhìn Lục An, không biết tiếp theo nên làm thế nào. Người của Quảng U Môn lập tức tiến vào giữa đất trống, mang Điền Độc bị trọng thương đi. Trận chiến này hoàn toàn là nghiền ép một chiều, giống như đại bộ phận người nghĩ, chỉ là nghĩ sai về thắng thua. Trải qua trận chiến này, rốt cuộc không còn bất luận kẻ nào sẽ có bất kỳ nghi ngờ nào về thực lực của Lục An, ngay cả rất nhiều hạch tâm trưởng lão ở trên vách đá cũng vậy. Tất cả mọi người trên vách đá đều ngưng trọng nhìn Lục An, trong lòng lạnh lẽo —— đây chính là thực lực của Bát Cổ thị tộc sao? Thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, ngay cả Vương Dương Thành cũng nghiêm túc nhìn Lục An, căn bản không còn ai tiến vào giữa đất trống chiến đấu nữa, so sánh như vậy quá mức mất mặt. Qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949020/chuong-2267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.