Bên trong biển sâu, nước biển xung quanh tòa thành không có một gợn sóng nào, như là nước đọng, hoàn toàn tĩnh mịch không tiếng động. Ngoài ngàn trượng tòa thành, không khí cũng yên tĩnh tương tự. Tất cả Thiên Sư đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục An và Dao, bao quát cả Lý Âm và Nghiêm Triệt cũng vậy. Đây là… ý gì? Đột nhiên, Lục An nói ra những lời này thật sự khiến bọn họ không mò ra đầu mối. Nhưng bọn họ không ngốc, sau khi hoàn hồn liền nhanh chóng nhận ra bên trong có một thứ cực kỳ đặc thù, mà từ thái độ của Dao mà nói, e rằng thứ này ngay cả Tiên Vực cũng vô cùng coi trọng. Cho dù Lục An nói thứ này đối với tông môn hoàn toàn vô dụng, nhưng… ai sẽ tin? Thứ gì mà cho Băng Hỏa Minh hoặc Tiên Vực thì hữu dụng, cho bọn họ thì vô dụng? Đồ vật đều là đồ vật như nhau, chẳng lẽ thiên tài địa bảo cấp cao tới tay bọn họ liền trở thành phế phẩm hoàn toàn vô dụng sao? Cho dù là một khối sắt cũng có thể lấy để kê góc bàn có phải hay không? Lập tức, phần lớn bốn mươi tên Thiên Sư của hai nhà tông môn đều nhíu mày, lộ ra biểu lộ hết sức bất mãn. Tuy nhiên có hai vị trưởng lão hạch tâm là Lý Âm và Nghiêm Triệt ở đó, bọn họ không có tư cách nói chuyện. Lý Âm và Nghiêm Triệt liếc nhìn nhau, nói thật lòng nếu vừa rồi lời này là người khác nói, hai người các nàng e rằng đã lập tức trở mặt rồi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948968/chuong-2215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.