Cực Nam Hải vực. Một nơi đáy biển không biết độ sâu. Ở đây, đáy biển lại có rất nhiều khoáng thạch có thể phát ra quang mang. Những khoáng thạch này tuy đều không lớn, quang mang cũng không chói mắt, nhưng lại vô cùng xinh đẹp, thật giống như vô số ánh nến tinh quang để dưới đất, bên trong biển sâu có quang minh thuộc về chính mình. Đương nhiên, những khoáng thạch nhỏ này cũng là nói đối với sinh vật sống ở đây, khoáng thạch nhỏ nhất cũng ít nhất to khoảng mười trượng, cái lớn thì giống như núi nhỏ. Bóng tối và khoáng thạch đủ mọi màu sắc tụ tập cùng một chỗ, đẹp đến mức tựa như mộng cảnh. Mà đúng vào lúc này, lại có một bóng hình xinh đẹp còn đẹp hơn cả mộng cảnh này. Đây là một thân ảnh nhân loại, đang ngồi trên một tảng đá phát sáng, hai chân hơi cong, hai cánh tay chống đỡ trên đùi, nâng niu khuôn mặt đáng yêu xinh đẹp của mình. Nàng để tóc hai bím dài, một mực đến thắt lưng, mà nàng cũng chính là cô gái mà Biện Thanh Lưu ngày đêm tưởng niệm, Sơ Nguyệt. Ba năm rồi, nàng cũng cao hơn rất nhiều, thậm chí là có chút vóc người cao gầy. Nhưng khuôn mặt đáng yêu của nàng lại hầu như không có thay đổi, hơi có chút tròn trịa nho nhỏ, khiến nàng tràn đầy khí chất trẻ trung đáng yêu, làm người ta nhịn không được mà yêu thương thương tiếc. Thế nhưng, ba năm qua lòng của nàng vẫn không thay đổi. Nàng vẫn là nàng đó, vẫn hoạt bát đáng yêu, nhưng lại an tĩnh hơn rất nhiều. Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948876/chuong-2123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.