Sau khi tháo gỡ nút thắt lòng, khoảng cách giữa Lục An và Hàn Nhã liền biến mất. Dù sao hai người cũng từng cùng nhau trải qua sinh tử, cho dù mấy năm không gặp cũng sẽ không có cảm giác xa lạ. Nguỵ Đào rất nhanh đã làm xong bữa trưa, ba người cùng nhau dùng cơm trong phòng. Trên bàn ăn, Nguỵ Đào đặc biệt kích động cảm ơn Lục An về truyền thừa, cho dù Lục An nói không cần khách khí như vậy cũng không có cách nào ngăn cản. Sau khi dùng bữa Lục An không ở lại lâu, dù sao việc thẩm vấn Liêu Hùng trên Băng Hỏa Đảo vẫn đang diễn ra, liệu đã kết thúc hay chưa hắn cũng không rõ ràng, để không làm chậm trễ mọi việc, chỉ có thể nhanh chóng trở về. Hàn Nhã và Nguỵ Đào đều biết Lục An hiện tại rất bận, đương nhiên không giữ lại, đưa mắt nhìn Lục An rời đi. Nhìn thấy bóng dáng Lục An nhanh chóng biến mất, hai người đứng trong sân vẫn không nhúc nhích. "Thật không ngờ... Đại Thành Thiên Sơn lại có thể trải qua một cường giả như vậy!" Nguỵ Đào trong lời nói tràn đầy cảm thán, nói, "Có thể kết giao với hắn, quả là may mắn ba đời!" Hàn Nhã cũng vẫn luôn nhìn lên bầu trời xa xăm không một bóng người, trong đôi mắt đẹp lưu quang lấp lánh, phảng phất có vạn vạn loại cảm xúc đang biểu đạt, nhưng lại không thể nói ra. Sau hai hơi thở, môi anh đào của Hàn Nhã khẽ động, nói, "Đúng vậy." —————— —————— Nam Tứ Hải Vực, Băng Hỏa Đảo. Lục An thông qua pháp trận truyền tống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948650/chuong-1897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.