Trong một cung điện khác. Lục An và Phó Vũ lại trở về cung điện trước đó, hai người ngồi trên ghế, không ai nói gì. Lục An không nói không phải vì không muốn nói, mà vì hắn không thốt nên lời. Chỉ thấy hắn sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, ngơ ngác ngồi trên ghế, dường như ngây dại, hoàn toàn không biết đang suy nghĩ gì. Sau khi vừa chấp thuận trận tỷ thí này, dường như toàn bộ sức lực và thần thức của hắn đã bị rút cạn, hắn thật sự mịt mờ. Có những chuyện, không phải chỉ dựa vào một bụng nhiệt huyết và kiên trì là có thể làm được, Lục An hết sức rõ ràng. Cũng chính vì vậy, hắn mới tuyệt vọng và mê mang đến thế, hoàn toàn không biết nên làm gì. Phó Vũ ngồi bên cạnh Lục An, nàng nhìn dáng vẻ của Lục An. Thực ra nàng có chút lo lắng Lục An mạo hiểm nhận lời tỷ thí này, dù sao Lục An chưa từng chứng kiến sức mạnh của Bát Cổ thị tộc. Nhưng nhìn Lục An lúc này, nàng đã không cần phải lo lắng hắn sẽ chủ quan nữa rồi. "Làm việc của người, nghe theo mệnh trời." Phó Vũ khẽ mở miệng, nhìn Lục An nói. Lục An chấn động trong lòng, ánh mắt mê mang một lần nữa lóe lên tia sáng. Hắn nhìn Phó Vũ, nhưng chỉ có thể chua chát nói, "Ta đã thấy sức mạnh của Bát Cổ thị tộc. Với thực lực hiện tại của ta, căn bản không có khả năng chiến thắng." ... Nghe lời Lục An nói, Phó Vũ chấn động trong lòng. Quả nhiên Lục An đã từng giao thủ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948586/chuong-1833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.