Ba ngày sau, vùng duyên hải phía Nam. Lãnh địa của Tằng Bình không phải nơi nào khác, chính là khu vực tiếp giáp Nam Tứ Hải Vực, bao gồm cả Tử Dạ quốc và Thiên Thành quốc vốn dĩ đều ở trong đó, Nam Hải thành cũng tự nhiên nằm trong số đó. Tổng bộ của cứ điểm này tọa lạc tại Nam Hải thành. Nam Hải thành tuy là thành phố vùng duyên hải, nhưng lại không phải là thành phố phồn hoa trọng yếu gì, dù sao Tử Dạ quốc hay Thiên Thành quốc đều là tiểu quốc, những thành phố vùng duyên hải thật sự phồn hoa đều nằm trong lãnh địa của các quốc gia trung đẳng, Nam Hải thành cho dù phồn hoa đến mấy cũng không thể nào so sánh với những nơi đó được. Thâm Hải Thiên Sư trở về Bát Cổ Đại Lục đều thông qua trận pháp truyền tống, căn bản không cần đổ bộ từ duyên hải, cho nên Nam Hải thành lưng tựa vào biển cả ngược lại rất an toàn. Tằng Bình phụ trách quản lý cứ điểm Nam Hải, cứ điểm này cũng là duy nhất một cái lãnh địa duyên hải trong số hai mươi cứ điểm. Tằng Bình rất rõ ràng, Tử Dạ quốc là cố thổ của hai vị minh chủ, cho nên thái độ đối với Tử Dạ quốc rất hữu hảo, cơ bản không làm tổn hại Tử Dạ quốc. Lục An vốn đã đem Tử Dạ quốc cứu vớt khỏi sự khống chế của Thiệu Húc, ngày nay thiên hạ đại loạn, Tử Dạ quốc có thể nằm dưới sự khống chế của Băng Hỏa minh bọn họ cũng hết sức vui vẻ. Từ khi thiên hạ đại loạn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948569/chuong-1816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.