Nghe thấy lời này, chưởng môn và quốc vương đầu tiên ngẩn ra, sau đó chợt nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lục An! Thảo nào bọn họ đều cảm thấy Lục An rất quen mặt, hình như đã gặp ở đâu đó, hóa ra là… Hóa ra là… Chỉ thấy chưởng môn hít một hơi khí lạnh, vội vàng chắp tay nói: "Hóa ra là Lục Dược Sư tiếng tăm vang lừng thiên hạ, vừa rồi là ta có mắt như mù, còn xin thứ tội!" "Đúng vậy!" Quốc vương cũng vội vàng nói: "Là ta có mắt không biết Thái Sơn, xin Lục Dược Sư đừng trách cứ!" Đừng nói là hai người kinh ngạc, ngay cả Dương mỹ nhân cũng có chút kinh ngạc nhìn phu quân, nàng không ngờ Lục An thật sự sẽ nói ra tên thật của mình, nhưng không thể không nói là, cảm giác như thế thật sự là… quá tốt rồi. Lấy thân phận thật của mình hành tẩu thiên địa, không cần che giấu dung nhan, không cần thay tên đổi họ, hành tẩu quang minh chính đại như thế, khiến lòng người cảm thấy hết sức thoải mái. "Đây là ái thê của ta, Dương mỹ nhân." Lục An cũng giới thiệu Dương mỹ nhân. Hai người nghe vậy vội vàng hành lễ với Dương mỹ nhân, căn bản không dám lỗ mãng, chưởng môn cũng không còn dám nhìn nhiều, nói: "Đã gặp Lục phu nhân!" Chưởng môn thấy Lục An thật sự không trách tội sự chiêu đãi không chu đáo của bọn họ xong cũng yên tâm, vội vàng nói: "Cũng không biết Quách Hãn Hoa khi nào trở về, không bằng ta đưa hai vị tham quan Lẫm Đông Thành này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948539/chuong-1786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.