Âm thanh vang vọng khắp sơn cốc, trong nháy mắt hơn nghìn người từ trong ngẩn ngơ hoàn hồn, càng thêm kinh ngạc nhìn về phía đài cao phía chính bắc! Người mở miệng không phải ai khác, chính là Hứa Uy! Ngay cả trưởng lão trên đài cao cũng kinh ngạc nhìn Hứa Uy, phải biết rằng Nghiêm Hồng ngay bên cạnh đang được trị liệu, vừa rồi mới bị đánh thảm như vậy, sao Hứa Uy vẫn còn muốn lên?! Nếu là trước đó, các trưởng lão vẫn còn có lòng tin rất lớn vào hai người, nhưng sau khi Nghiêm Hồng thất bại thì căn bản đã không có ai ôm bất kỳ hy vọng chiến thắng nào đối với Hứa Uy, Hứa Uy cũng hẳn rất rõ ràng điểm này, tại sao còn muốn trước mặt nhiều người như vậy đi đánh, đi chịu chết?! Trưởng lão Hỏa Sơn Môn vội vàng nhìn về phía Hứa Thần, trong mắt bọn họ chưởng môn hẳn sẽ ngăn cản hành vi chịu chết thế này, nhưng mà các trưởng lão lại kinh ngạc phát hiện, chưởng môn chỉ là nhìn con của mình, một câu cũng không nói. Không sai, Hứa Thần căn bản không có ngăn cản, cũng không nghĩ tới ngăn cản. Cho dù đây là một trận chiến đấu về cơ bản không có hồi hộp, nhưng hắn cũng hy vọng phải đánh. Hơn nữa đối với con của mình có thể chủ động đề xuất chiến đấu, trong lòng hắn rất vui mừng thanh thản. Nghiêm Hồng và Hứa Uy đã hẹn trước lần lượt giao thủ với Lục An, nếu Hứa Uy không mở miệng, chính là kẻ hèn nhát! Toàn bộ trưởng lão và đệ tử trong sân hít sâu một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948495/chuong-1742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.