Thủ đoạn của Lục An vô cùng tàn nhẫn, thậm chí có phần khó có thể tưởng tượng. Mười hai năm đầu trong cuộc đời của Lục An đều là nô lệ, hắn sống sót và cũng từng chứng kiến quá nhiều nô lệ bị dằn vặt đến chết, cho nên hắn hiểu rõ vô cùng các thủ đoạn tra tấn người khác. Nỗi đau ngắn ngủi không phải là sự thống khổ chân chính, chỉ có nỗi đau kéo dài mới thật sự là sự thống khổ chân chính. Lục An không giết những người này, mà dùng sức mạnh đánh gãy từng tấc xương cốt trên thân thể và tứ chi của họ. Trong giây lát, tiếng kêu rên vang vọng bên ngoài phủ đệ, giống hệt như tiếng kêu thảm thiết của những người phụ nữ kia. Sau đó, Lục An dùng sức mạnh điều khiển tất cả kim loại trong phủ đệ, dùng lửa nung chảy chúng thành nước sắt đỏ rực, chậm rãi tưới từng chút một lên người những kẻ này, từ tứ chi mãi cho đến thân thể, nhưng cách này vẫn không làm chúng chết ngay lập tức. Cuối cùng, Lục An rạch một vết ở cổ mỗi người, vết rạch này sẽ khiến máu chảy ra ngoài từng chút một, đồng thời cũng làm cho hơi thở của họ trở nên vô cùng khó khăn, luôn có cảm giác ngạt thở. Những người này từ lâu đã không thể cử động, chỉ có thể nằm chờ chết, đối diện với họ là cái chết thống khổ nhất. Một khắc đồng hồ sau, trọn vẹn hơn hai trăm nam nhân đã chết, mỗi người trong số họ đều là quyền quý của Triều Dương Thành, cũng như những tín đồ truyền giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948444/chuong-1691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.