Ở một bên khác, Biện Thanh Lưu cũng đang hành sự theo kế hoạch của mình. Hắn trực tiếp đến Thánh Dương đảo, thông qua thân phận giám định sư của mình mà nhanh chóng thiết lập quan hệ với những người trong liên minh. Ở Viễn Hải, Thiên Sư có thể thấy khắp nơi, Dược Sư cũng không tính là hiếm có, nhưng Giám Định Sư thì lại thật sự ít ỏi đến đáng thương. Dù sao, việc giám định cổ tích hoàn toàn khác biệt với tu luyện, không có Thiên Sư nào sẽ tốn nhiều thời gian như vậy vào việc nghiên cứu cổ tích khô khan nhàm chán, hơn nữa cho dù có nguyện ý tốn thời gian, đây cũng là một chuyện cực kỳ cần thiên phú, dù là học cũng chưa chắc đã học được. Cũng chính vì lý do này, Giám Định Sư không chỉ khan hiếm mà trình độ còn không đồng đều. Khi chủ quản kho hàng trong liên minh đặt một cổ tích không trọng yếu trước mặt Biện Thanh Lưu, chỉ trong chưa đầy một nén hương, Biện Thanh Lưu đã giải mã cổ tích này hoàn toàn, chuyển hóa thành văn tự viết trên giấy. Vị chủ quản thấy vậy giật mình, cổ tích này vốn dĩ đã được họ giám định, nhưng nội dung mà Giám Định Sư trước kia viết so với Biện Thanh Lưu thì hoàn toàn khác biệt một trời một vực, bất kể là tu từ hay chi tiết đều không thể sánh bằng. Trong từng câu chữ của Biện Thanh Lưu tràn đầy ý cảnh, đã thể hiện hoàn toàn cảm xúc mà cổ tích muốn truyền tải! Lập tức, vị chủ quản kho hàng này liền tỏ lòng kính trọng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948412/chuong-1659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.