Lời của Hứa Vân Nhan vừa nói ra, cả căn phòng lâm vào một mảnh trầm mặc. Không nghi ngờ gì nữa, mỗi người đều hết sức tức giận, trong cơ thể ẩn chứa nộ khí và sát ý, chỉ là hiện tại bọn họ không có thực lực để làm gì với Vạn Quang Môn, cũng không thể làm gì. Ngoại trừ Nguyệt Dung. Chỉ thấy ánh mắt Nguyệt Dung khẽ co lại, trong đôi mắt quyến rũ toàn là sát khí, lạnh lùng nói: "Ta đi hủy diệt Vạn Quang Môn, để tránh nó tàn hại càng nhiều người!" Lục An nghe lời chấn động trong lòng, quay đầu nhìn về phía Nguyệt Dung, nhíu mày nói: "Ta biết ngươi rất tức giận, nhưng đừng xốc nổi, Ba Mươi Mốt Tông Môn không phải dễ chọc như vậy!" "Không sai." Hứa Vân Nhan biết Nguyệt Dung rất mạnh, rất có thể là Cửu cấp Thiên Sư, nhưng lại chậm rãi lắc đầu nói: "Ba vị chưởng môn của Vạn Quang Môn toàn bộ đều là Cửu cấp Thiên Sư." "Thì tính sao?" Ánh mắt Nguyệt Dung lạnh băng, hỏi ngược lại: "Các ngươi có hơi quá coi thường thực lực của ta rồi!" Trong lòng Lục An lần nữa chấn động, hắn tự nhiên biết thực lực của Nguyệt Dung phi thường mạnh, hơn nữa theo lời Nguyệt Dung tự nói thì còn mạnh hơn tỷ tỷ! Lần trước đi cướp đoạt Tinh linh vương miện, Nguyệt Dung một mình đánh Xà vương trọng thương, nhưng thực lực cụ thể của Nguyệt Dung mạnh đến mức nào hắn cũng hoàn toàn không có khái niệm. "Cho dù ngươi thực lực đủ để giải quyết Vạn Quang Môn, nhưng một khi thật sự ra tay, e rằng Bát Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948380/chuong-1627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.