Lục An rất nhanh lại bình tĩnh lại, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm một khối sương mù đen trước mắt, trầm giọng hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai?" Lục An không phủ nhận, bởi vì vào lúc này phủ nhận sức mạnh trong cơ thể hoàn toàn là chuyện cười. Nhìn thấy Lục An trầm tĩnh như thế, sương mù đen hai tay chắp sau lưng, khàn khàn nói: "Tuổi còn nhỏ mà có phẩm tính như thế này, quả thực hiếm thấy. Ngươi cứ yên tâm, ta đến đây không có ác ý, càng không muốn làm ngươi bị thương, ta nói mấy câu với ngươi xong, ngươi cứ việc mở ngọn lửa vừa rồi rời khỏi nơi này, ta tuyệt đối không ngăn cản ngươi." Lục An nghe vậy, ánh mắt càng thêm ngưng trọng, hắn là một người có lòng cảnh giác rất cao, nếu là người khác, rất có thể sẽ thả lỏng sau khi đối phương nói ra những lời này, nhưng Lục An lại không. Người muốn hắn thả lỏng cảnh giác, chỉ khiến hắn càng thêm cảnh giác. "Đã như vậy, các hạ cứ việc nói đi." Lục An ngữ khí bình tĩnh, không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào, nói: "Ta còn có việc, cần nhanh chóng rời đi." Nhìn thấy Lục An cẩn thận như thế, sương mù đen cũng khẽ giật mình, rất rõ ràng là bản thân mình bất luận nói cái gì, người trẻ tuổi này đều rất có thể nghe không lọt tai. Đã như vậy, hắn nói nhiều hơn nữa thì có ích gì chứ? "Thôi bỏ đi." Sương mù đen nhàn nhạt nói: "Đã ngươi không muốn lưu thêm, ta cũng không nói thêm gì với ngươi nữa. Nếu như có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948367/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.